Anh biết rồi một ngày em sẽ rời bỏ anh, sẽ để anh lặng đau với chính mình, tự mình ấp ôm một mối tình tưởng chừng như bất diệt, biết thế nhưng nếu bảo anh buông tay em đi, anh lại không thể. Chỉ cần em bảo chia tay là đôi mắt anh đã ngấn lệ, con tim buốt rát, anh muốn quay cuồng và muốn chạy đến ngay bên em, trước em, anh sẽ nhìn thật sâu, thật lâu, thật kĩ chỉ để nói rằng “anh yêu em…”, thế thôi!
Anh biết đôi khi anh thật hèn nhát, yêu đuối khi cứ van lơn tình yêu để níu kéo em ở bên mình, nhưng trái tim anh cứ thôi thúc anh làm thế đó, không em, tim anh như ngừng đập, mọi thứ bỗng nhạt thếch thì làm sao anh rời bỏ em được.